"Xóm
Mới! Xóm Mới"
Địa danh Xóm Mới không rơ xuất
hiện tự bao giờ và do ai đặt? Có lẽ không
người nào có thể giải đáp một cách chính xác
được. Ngày nay Xóm Mới không c̣n là một xóm
mới nữa, mà Xóm Mới đă trở thành một xóm
cũ tự mấy chục năm qua rồi. Nhưng
địa danh Xóm Mới vẫn tồn tại trong ḷng
người Việt Nam. Dù sống ở trong nước
hay hải ngoại, mỗi khi nghe đến địa
danh Xóm Mới th́ ai nấy cũng đều nghĩ
đến một vùng ngoại ô ở không xa Sài G̣n và
gồm toàn dân Bắc Kỳ di cư, nơi nổi
tiếng sản xuất pháo cùng với món “Mộc
Tồn” nổi tiếng rất là "quốc hồn
quốc túy" .
Mộc
tồn là món cầy tơ,
Mắm tôm, mẻ, xả, lá mơ, củ
riềng,
Húng thơm, húng quế giao duyên,
Bánh đa, chanh, ớt, nhóm liền ḷ than,
Chả ch́a, thịt luộc bắt ham,
Tiết canh, sườn nướng, thênh thang
ḷng, dồi,
Xáo ninh, rựa mận đầy nồi.
Thêm tái áp chảo, lại thồi chả chiên,
Cạn chai rượu thuốc ngả nghiêng,
Quốc hồn, quốc túy, lưu truyền nhân
gian.
Dương Toàn Thịnh
Mùa Thu năm 1954, đất
nước Việt Nam thân yêu bị phân chia thành hai miền
Nam Bắc cách biệt với hai thể chế chính trị
đối lập. Tháng chín năm đó, gia đ́nh tôi
từ giă Hà Nội để vào Nam sinh sống. Tạm trú
trong thành phố Sài G̣n đuọc vài tuần lễ th́
Tổng Ủy Di Cư mở thêm một trại
định cư tại Xóm Mới. Xóm Mới chỉ cách
tỉnh lỵ Gia Định khoảng năm cây số,
nhưng nếu hỏi thăm bác tài xế taxi hay xích lô th́
chẳng ai rơ ở đâu. Nếu gặp một bác xà ích xe
ngựa lâu năm trong nghề th́ cũng chỉ
được trả lời một cách rất lơ
mơ: "Qua nghe nói Sớm Mới ở miệt G̣ Dấp
chi đó". Có hỏi thêm th́ chỉ được
đáp lại bằng cách lắc đầu quầy
quậy với mấy tiếng: "Qua cũng không rơ
lắm".
Gia
đ́nh tôi là một trong số những người di
cư tị nạn đầu tiên tới Xóm Mới.
Mấy tháng đầu, mọi người tạm trú trong
những căn nhà làm vội vàng lợp tôn bao quanh bằng
những tấm phên tre sơ sài. Có hôm ban ngày trời nóng
bỏng, đêm xuống khí hậu lại khá lạnh,
khiến cho những ông già bà cả Bắc Kỳ tị
nạn chưa quen với thời tiết miền Nam nên
rất khó chịu, càng nặng ḷng nhớ về cố
hương miền Bắc xa vời.
Bấy giờ Xóm Mới chỉ là
một vùng hoang địa, xa xa lác đác một vài căn
nhà của đồng bào địa phương ẩn sau
những vườn cây xanh tốt. Hàng ngày Phủ Tổng
Ủy Di Cư tiếp tục đưa đồng bào
tị nạn tới Xóm Mới, có ngày bẩy tám chục,
có ngày hơn trăm và có ngày tới hơn ba trăm người.
Về phương diện hành chính, trại di cư Xóm mới thuộc xă An Nhơn, quận G̣ Vấp. Mỗi khi có việc, đồng bào phải đi bộ lên văn pḥng xă gọi là "nhà làng" xa trại hơn một cây số. Khi đó vị xă trưởng là ông Nguyễn ăn Phước người địa phương, lúc nào cũng cầm lọ dầu gió lên mũi hít. C̣n nhớ con dấu của Hội đồng nhà làng có ba chữ quốc ngữ "An Nhơn Xă".
Đến cuối năm1954, dân số
trại định cư Xóm Mới đă lên đến
bốn ngh́n, nhưng Chính phủ vẫn tiếp tục
đổ dồn dân di cư tới Xóm Mới. Đông
người mới đến nên cán bộ làm nhà không
kịp, nhiều gia đ́nh đă phải dùng những
tấm tôn gác vào bên cạnh những mái nhà để làm
nơi trú ẩn. Dân Xóm Mới ban đầu nay nhiều
cụ đă về chầu tiên tổ, c̣n những
người trẻ tuổi chắc ít ai nhớ đến
những ngày mới thành lập trại.
Dân
số khu vực Xóm Mới đă tăng trưởng
thật nhanh chóng. Khi chương tŕnh định cư dân
Bắc Việt tị nạn chấm dứt, Xóm Mới
chưa đầy 10,000 người. Nhưng rồi ngoài
số trẻ nhỏ mới sinh, lại có nhiều gia
đ́nh khác đến cư ngụ tại Xóm Mới.
Trước khi thời thế đổi thay vào hồi cuối
tháng Tư năm , vừng Xóm Mới có khoảng 15,000
người, nhưng nay con số đó đă lên
đến trên 50,000.
Nói đến Xóm
Mới - G̣ Vấp, có lẽ nhiều người nghĩ
khu vực này chỉ toàn gồm ngụi "Bắc Kỳ di
cư". Nhưng trong thực tế, ngay từ năm ,
ngoài những người Bắc Kỳ di cư tị
nạn, c̣n có người địa phương mà trong
cuộc chiến -da phải bỏ xă An Nhơn lên Sài G̣n hay
các nơi khác, đến nay thanh b́nh đă trở lại
quê cũ làm ăn và tái lập nghiệp trong vùng Xóm Mới
trên phần đất của tổ tiên. Nhưng những
đồng bào chính tông này không ở chung với khu vực
định cư, mà chỉ sống ở sát trại di
cư.
Ngay
từ ban đầu, trại di cư Xóm Mới gồm
hầu hết những người gốc các tỉnh phía
bắc vĩ tuyến 17. Qua những tài liệu, những
hồ sơ dân số nhập trại hồi năm
1954-1955, chúng tôi thấy người tới Xóm Mới quê
ở đủ các tỉnh: Lạng Sơn, Cao Bằng, Thái
Nguyên, Hà Đông, Nam Định, Hà Nội, Bắc Giang, Yên Bái,
Hưng yên, Thái B́nh, Hải Pḥng, Ninh B́nh, Kiến An, Hải
Dương, Ḥa B́nh, Phú Thọ, Quảng Yên, Thanh Hóa, Hà
Tĩnh, Nghê An, thâm chí có cả người sinh ở
Quảng Nam và Huế. Ṭ ṃ hỏi chuyên th́ được
biết những gia đ́nh tuy gốc người nguyên quán
phía Nam sông bến Hải, nhưng trước đă ra
Bắc lập nghiệp, nay cũng theo làn sóng di cư
chạy vào Nam tị nạn cộng sản và cũng
được Phủ Tổng Ủy Di Cư đưa
đến tạm trú tại Xóm Mới rồi định
cư luôn tại đây.
Ngay tự lúc ban đầu cũng
như sau này, dân chúng Xóm Mới không phải chỉ gồm
những người Công Giáo miền Bắc di cư, mà có
nhiều người theo các tôn giáo khác như: Tin Lành,
Phật Giáo. . . hay không phải là tín đồ của
một tôn giáo nào mà chỉ là đạo thờ kính ông bà
tổ tiên. Nhưng nhiều người vẫn ngộ
nhận Xóm Mới là khu toàn ṭng Công Giáo. Sự hiểu
lầm này cũng có lư do, v́ khách lạ đặt chân
đến khu vực Xóm Mới th́ thấy rất nhiều
nhà thờ, và nhà cửa của giáo hữu thường
ở chung quanh nhà thờ xứ đạo ḿnh.
Trước tháng
Tư năm 1975, Xóm Mới cũng có một ngôi chùa nổi
tiếng là chùa Tiên Long ở tại khu Một (hồi di
cư, Xóm Mới được chia ra thành từng Khu từ
Một đến Tám). Vào những ngày sóc vọng trong tháng,
các Phật tử trong vùng thường đến chùa
lễ bái đông đảo. Chùa chỉ có các bà văi và sư
nữ trụ tŕ chứ không có sư nam, chỉ riêng
những ngày lễ vía hay các dịp đặc biệt th́
sư ông mới đến hành lễ hay thuyết pháp. Khu
vực Xóm Mới c̣n có một Thánh Thất Cao Đài ở cách
chùa Tiên Long khoảng nửa cây số về hướng
Bắc trên đường đi Thông Tây Hội, nhưng
cơ sở này là của người địa
phương. Thành phần gốc dân Xóm Mới tuy phức
tạp, như câu tục ngữ "chín người
mười phương", và tuy theo các tôn giáo khác
biệt nhưng vẫn sống vui vẻ ḥa nhă với nhau,
không hề xẩy ra sự xích mích hay chia rẽ v́ lư do tôn
giáo hay nguồn gốc.
Không
rơ Xóm Mới có phải là nơi "đất lành chim
đậu" như lời các cụ xưa thường
nói, nhưng chỉ sau dăm năm thành lập, trại di
cư Xóm Mới đă trở thành khu vực sầm
uất, nhà cửa san sát, và càng ngày càng có nhiều
người đến ở vùng này. Ai nấy đều
có đời sống vật chất tương
đối ổn định với những nghề
nghiệp khác nhau, từ người làm ruộng, kẻ
buôn bán, dạy học, cho đến những công chức,
binh lính, sĩ quan hay các nghề mưu sinh tự do khác.
Xa
cách Xóm Mới đến nay đă một phần tư
thế kỷ, nhưng ḷng vẫn nhớ về Xóm Mới.
Những kỷ niệm vui buồn cùng với những khuôn
mặt thân yêu vẫn không bao giờ phai mờ trong trí
nhớ. Ước mong ngày nào đó, như đàn chim
lạc t́m về tổ ấm, những người chúng ta
một thời đă sống ở Xóm Mới, sẽ cùng
nhau trở về để cùng chung sống tại nơi
quê cũ dấu yêu.
California,
Tiết Lập Đông Canh Th́n